Đề bài: Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời.
Văn mẫu tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời dựa trên bài văn Lao xao của Duy Khán.
Bài làm:
Cứ vào dịp nghỉ hè, em lại được bố mẹ cho về quê thăm ông bà. Ông em có một khu vườn rất đẹp. Và ông rất tự hào về khu vườn ấy. Ông coi nó là một đứa con tinh thần, là thú vui của ông từ khi nghỉ hưu.
Với em, khu vườn của ông là cả một thế giới kỳ thú. Mỗi dịp về quê, em lại theo ông ra vườn. Càng ngày, cây cối trong vườn càng trở nên xanh tốt.
Đây là hai cây khế, ông được một người bạn cho giống. Ông kể, lúc mới về, nó còn bé tí, cành khẳng khiu. Dưới bàn tay yêu thương chăm bón của ông, hai cây khế ngày càng xanh tốt. Đến mùa đơm hoa, kết trái, nhìn những chùm khế lúc lắc trên cành, trông thật thích mắt. Những quả khế trong vườn của ông to, căng mọng nước. Và tuyệt nhất lại là giống khế ngọt. Bao giờ em cũng thích hái trực tiếp từ trên cây xuống, lau qua và ăn ngay. Từng miếng khế giòn và ngọt lịm làm tan biến trong em cảm giác mệt mỏi sau một hành trình dài.
Khu vườn của ông còn có một cây bưởi đào. Đây là cây bưởi bố đã mua tặng ông. Giờ đây, nó đã lớn lắm rồi. Hoa bưởi trắng xoá, toả mùi thơm bay khắp nhà. Năm nào, bà cũng ướp bột sắn với hoa bưởi, gửi lên cho em. Mỗi khi về quê, đúng dịp bưởi ra hoa, bà còn ướp mía với hoa bưởi. Mùi hoa bưởi thơm dìu dịu, làm say đắm lòng người. Cây bưởi này, cứ mỗi khi ra quả thì quả nào quả đấy to tròn xoe như quả bóng da. Múi bưởi to, mọng nước. Có lần, em chén hết nửa quả bưởi mà vẫn còn muốn ăn nữa..
Sát góc vườn là cây na già. Em nhớ khi em còn bé tí, em đã thấy có nó. Ngày xưa, em sợ nhất mỗi lần nhìn thấy quả na. Lá nó nhỏ, vậy mà quả nó to đùng, lại sần sùi, nhìn chẳng dễ thương chút nào. Na lại nhiều hạt, hạt nó nhỏ và đen nên em cũng chẳng thích. Nhưng ông lại không muốn chặt nó đi, cho dù nó không còn ra quả nữa. Ông bảo: Nó đã cỗi quá rồi. Nhưng đây là cái cây cụ đã trồng, ông không nỡ chặt đi.
Khu vườn của ông còn có ổi, có cả bốn cây cau ở bốn góc vườn. Ông trồng cau vì bà thích ăn trầu và thích hương hoa cau.
Khu vườn của ông lúc nào cũng xum xuê cây trái. Những tán lá cây đan vào nhau, che nắng cho ngôi nhà. Những ngày hè nắng gắt, đứng trong vườn, bạn sẽ cảm thấy như đang là mùa thu. Đi đâu về, chỉ cần nhìn thấy màu xanh mát dịu của khu vườn, mọi nỗi vất vả mệt nhọc sẽ tan biến.
Trong khu vườn của ông còn có hai con chào mào, một con sáo và một con khướu. Ông bảo để chúng hót gọi bạn cho vui cửa vui nhà. Em thấy hai con chim chào mào rất thích ăn chuối. Những lần ông cho chúng ăn chuối, nhìn cái vẻ háu đói ấy, thật là tức cười. Chúng ăn rất nhanh, con nọ chỉ sợ con kia ăn mất phần hay sao ấy. Có tiếng chim nên khu vườn chẳng lúc nào yên tĩnh. Nhất là khi cả ba loài chim cùng đua hót, cứ như chúng đang cãi nhau, chành chọe một điều gì.
Ông em quả là một người thợ làm vườn tài hoa. Ông luôn tự hào về khu vườn của mình. Ai đến chơi cũng đều xuýt xoa, ước mơ có được một khu vườn giống khu vườn của ông. Em cũng rất hãnh diện với các bạn về khu vườn của ông em.
Như vậy chúng tôi đã gợi ý Từ bài văn Lao xao của Duy Khán, em hãy tả lại khu vườn trong một buổi sáng đẹp trời. để hoàn thành tốt bài Tập làm văn số 7, Ngữ văn 6, tập 1, các em học sinh nên tham khảo thêm: Em hãy tả lại quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em, Em đã từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình, Hãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã có dịp quan sát, đã đọc trong sách hoặc nghe kể lại mà Trường TCSP Mẫu giáo – Nhà trẻ Hà Nội đã đăng tải.
Bản quyền bài viết thuộc trường trung học phổ thông Sóc Trăng. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận.
Nguồn chia sẻ: Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng (thptsoctrang.edu.vn)