Giáo Dục

Có 3 điều nếu qua đi sẽ không lấy lại được: Thời gian, lời nói và cơ hội. Nêu suy nghĩ về ý kiến đó

Đề bài: Có 3 điều nếu qua đi sẽ không lấy lại được: Thời gian, lời nói và cơ hội. Nêu suy nghĩ về ý kiến đó

co 3 dieu neu qua di se khong lay lai duoc thoi gian loi noi va co hoi neu suy nghi ve y kien do

 

I. Dàn ý Suy nghĩ về ý kiến Có 3 điều nếu qua đi sẽ không lấy lại được: Thời gian, lời nói và cơ hội

1. Mở bài

– Dẫn dắt vào vấn đề.

2. Thân bài

a. Thời gian:

* Khái niệm:

– Nó là một thứ gì đó vô hình, là vô hạn với vũ trụ nhưng lại là hữu hạn với đời người.

– Thời gian là vô giá đối với tất cả mọi người, là thứ tài sản ta có nhiều nhất thế nhưng thực tế không phải ai cũng nhận ra tầm quan trọng của nó.

* Bàn luận:

– Rất nhiều người lầm tưởng thời gian là vô hạn nên lấy sự lười biếng để hoang phí tuổi thanh xuân.

– Thời gian rất vô tình, không vì ai mà trôi nhanh hơn cũng không vì ai mà chậm lại.

– Hầu như mỗi chúng ta đều đang “hưởng thụ” cuộc sống theo một cách rất ấu trĩ, chúng ta buông trôi cuộc đời, để thời gian trôi đi một cách vô nghĩa, chìm đắm trong những tháng ngày ăn chơi sa đọa, hoặc tự chôn vùi thanh xuân trong mớ hỗn độn không mục tiêu, không ước vọng.

– Đến khi tuổi già ập đến thì không có gì trong tay và nhận ra bản thân đã để tuổi xuân trôi qua hơn phân nửa, chúng ta đã không thể quay lại những năm tháng ấy, những năm tháng thanh xuân nhiệt huyết .

– Nhưng trái lại nếu chúng ta biết tận dụng tuổi trẻ để sống và làm những việc có ý nghĩa, thì thời gian qua đi sẽ để lại cho chúng ta rất nhiều thứ bao gồm kinh nghiệm, kỹ năng, kiến thức, những hồi ức ta không bao giờ quên, thời gian cũng là liều thuốc tốt để ta chữa lành những vết thương sâu sắc, thời gian cũng cho ta nhiều cơ hội để ta thực hiện lý tưởng, thực hiện ước mơ,…

b. Lời nói:

– Vô hình vô dạng, không ai có thể cầm nắm, chính vì thế một khi đã phát ra người ta chẳng bao giờ có thể thu lại được, nhưng lại dễ dàng in sâu trong trái tim người khác.

– Lời nói có thể khiến người ta tổn thương sâu sắc nhưng cũng có thể khiến người ta hạnh phúc vô bờ, điều đó tùy thuộc vào cách nói.

– Lời nói thể hiện tầm hiểu biết, sự thông tuệ và tính cách của mỗi cá nhân và cách nói chuyện sẽ quyết định đến 80% thiện cảm của người đối diện dành cho bạn.

c. Cơ hội:

– Một bước đệm để con người chạm đến với lý tưởng ước mơ và giới hạn của bản thân. Mỗi chúng ta không thể gặp quá nhiều cơ hội trong đời và cơ hội cũng không lặp lại hoàn toàn ở những thời điểm khác nhau bao giờ.

– Mỗi một đời người đều đã từng bỏ qua rất rất nhiều cơ hội, thế nhưng không phải việc lựa chọn bỏ qua nào cũng là sai lầm và để lại nuối tiếc, mà có khi nó lại là bước đệm để sản sinh những cơ hội tuyệt vời khác.

– Cần suy nghĩ thật thận trọng mỗi khi quyết định từ chối một cơ hội nào đó.

3. Kết bài

– Cảm nhận cá nhân.

 

II. Bài văn mẫu Suy nghĩ về ý kiến Có 3 điều nếu qua đi sẽ không lấy lại được: Thời gian, lời nói và cơ hội

Con người từ khi sinh ra đã được hưởng rất nhiều đặc ân của tạo hóa, thượng đế ban cho chúng ta rất nhiều và hầu hết chúng ta đều không thực sự tận dụng chúng một cách hoàn hảo. Con người thường có xu hướng bỏ lỡ hoặc hoang phí rất nhiều điều quý giá mà có khi đến khi đã nhắm mắt xuôi tay họ cũng không hề ý thức được. Trong đó có rất nhiều thứ khi ta vô tình đánh mất, ta vẫn có thể tìm lại được dù rằng có thể đó là chuyện không hề dễ dàng. Ví như ta vô tình đánh mất tình yêu tưởng chừng rất sâu sắc nhưng rồi thời gian nguôi ngoai có lẽ ta cũng có thể tìm được một tình yêu mới khiến ta hạnh phúc. Khi ta đánh mất một số tiền lớn ta cũng có thể tìm lại nó bằng nhiều cách hoặc có thể dễ dàng kiếm lại một số tiền mới lớn hơn. Khi ta vô tình bỏ lỡ một bộ phim hay ta cũng vẫn có thể tìm xem nó ở trên mạng, khi ta bỏ lỡ một chuyến tàu ta vẫn có thể bắt chuyến tàu tiếp theo, ta bỏ lỡ một chuyến du lịch nhưng một lúc nào đó ta vẫn có thể thực hiện nó…. Có rất rất nhiều thứ chúng ta đều có thể làm lại hoặc lấy lại. Thế nhưng nào phải thứ gì qua đi rồi cũng có thể lấy lại được, đặc biệt là đối với một đời người hữu hạn mấy mươi năm. Một ai đó đã từng nói rằng: “Có 3 điều nếu qua đi sẽ không lấy lại được: Thời gian, lời nói và cơ hội”, câu nói đã khiến tôi có nhiều những suy tư.

Thuở đi học chúng ta vẫn thường nghe thầy cô truyền đạt câu nói “Thời gian là vàng là bạc”, để nhấn mạnh sự quý giá của thời gian, để khiến mỗi học sinh chúng ta có ý thức trân trọng thời gian của bản thân và của người khác. Thế nhưng có lẽ rằng vàng, bạc thậm chí là kim cương cũng chưa thể nói lên hết cái sự đáng giá của thời gian. Mà chính xác thì thời gian là vô giá đối với tất cả mọi người. Thời gian không để chúng ta nắm giữ, nó là một thứ gì đó vô hình, là vô hạn với vũ trụ nhưng lại là hữu hạn với đời người. Và chỉ khi bạn sống thì thời gian mới có giá trị, nó là thứ tài sản ta có nhiều nhất thế nhưng thực tế không phải ai cũng nhận ra tầm quan trọng của nó. Ta có thể sống 50, 60 năm hoặc thậm chí hàng trăm năm và bản thân mỗi chúng ta luôn nghĩ rằng mình vẫn còn nhiều thời gian để lười biếng, chúng ta còn ngày mai, ngày kia và ngày kia nữa, trong khi chúng ta không hề biết rằng quỹ thời gian của mình đang bị tiêu sài một cách hoang phí mà lại không hề tạo ra được một chút lãi nào cả, thậm chí còn bị âm cả vốn. Thật tai hại! Thời gian thực sự là một vật thể vô tình, nó trôi đi không ngừng nghỉ và luôn tuân theo một quy luật tuần hoàn, xuân qua, hạ đến, thu tàn và đông lại về, thời gian chưa bao giờ ngưng lại vì lời cầu xin khẩn thiết của một bệnh nhân ung thư, nó cũng không cố trôi nhanh bởi sự chán chường của một ai đó. Thế nhưng thanh xuân và cuộc đời của con người lại hữu hạn, chúng được đong đếm bằng thời gian và dĩ nhiên rằng thời gian trôi qua, con người già đi chúng ta sẽ không thể quay trở lại được nữa, đó vốn dĩ là tạo hóa đã an bài. Chẳng thế mà nhà thơ Xuân Diệu lại phải thốt lên thật xót xa rằng:

“Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
Lòng tôi rộng nhưng lượng trời cứ chật
Không cho dài thời trẻ của nhân gian”

Xuân Diệu đã nhận ra cái quy luật khắt khe của tạo hóa và sự quý giá của thời gian, thế nên ông chẳng ngại ngần mà lao vào hưởng thụ cuộc sống muôn màu, tươi đẹp, ông đứng giữa mùa xuân mà tiếc mùa xuân, ông trân trọng từng phút giây của cuộc đời để thực hiện những ước muốn của mình, làm những việc có ý nghĩa như để lại cho thi đàn Việt Nam một số lượng tác phẩm đồ sộ. Thế nhưng có phải ai cũng thông tuệ được như Xuân Diệu? Hầu như mỗi chúng ta đều đang “hưởng thụ” cuộc sống theo một cách rất ấu trĩ, chúng ta buông trôi cuộc đời, để thời gian trôi đi một cách vô nghĩa. Trong khi một số người đang tận dụng thanh xuân để gây dựng sự nghiệp, thực hiện lý tưởng, thì có một số người khác lại chìm đắm trong những tháng ngày ăn chơi sa đọa, hoặc tự chôn vùi thanh xuân trong mớ hỗn độn không mục tiêu, không ước vọng. Đến khi tuổi già ập đến, không, tôi chỉ cần nói đến tuổi 30 thôi, những con người ấy có gì trong tay? Một thân xác già nua, kỹ năng sống rỗng tuếch, kinh nghiệm bằng không, nghề nghiệp không ổn định, thậm chí đến cả một món tiền nhỏ cũng không có nổi. Lúc này họ mới chợt giật mình nhận ra bản thân đã để tuổi xuân trôi qua hơn phân nửa, lúc này dường như mọi thứ đã muộn, khi người khác đã gần tới đích thì mới bước chân vào vạch xuất phát. Tôi không muốn bóc trần, nhưng đó là một câu chuyện bi ai. Và đáng buồn hơn nữa là chúng ta đã không thể quay lại những năm tháng ấy, những năm tháng thanh xuân nhiệt huyết mà ta từng ngỡ là ta có trong tay tất cả, kể cả thời gian. Nhưng trái lại nếu chúng ta biết tận dụng tuổi trẻ để sống và làm những việc có ý nghĩa, thì thời gian dần trôi đi lại không phải chuyện gì đáng buồn, dù rằng ít nhiều cũng có những tiếc nuối nhất định. Bởi thời gian qua đi sẽ để lại cho chúng ta rất nhiều thứ bao gồm kinh nghiệm, kỹ năng, kiến thức, những kỷ niệm buồn vui đáng giá, những hồi ức ta không bao giờ quên, thời gian cũng là liều thuốc tốt để ta chữ lành những vết thương sâu sắc, thời gian cũng cho ta nhiều cơ hội để ta thực hiện lý tưởng, thực hiện ước mơ,…

Đó là về thời gian, vậy còn lời nói, tại sao đã qua đi rồi lại không lấy lại được. Thực tế thì lời nói cũng có một vài nét rất giống thời gian, cũng vô hình vô dạng, không ai có thể cầm nắm, chính vì thế một khi đã phát ra người ta chẳng bao giờ có thể thu lại được. Một lời nói khi được phát ra cũng như cốc nước đã đổ đi, nước còn có thể hốt lại chứ lời nói dù bạn có tìm mọi cách xin rút lại thì nó vẫn là sự đã rồi, không thể thay đổi. Bởi lời nói đã theo gió theo mây, tan biến vào không gian, thế nhưng lại vô tình in sâu vào trái tim của người nghe. Ai cũng có thể dễ dàng thốt ra lời thế nhưng để nói sao cho đúng, cho hay thì không phải ai cũng làm được. Ông cha ta đã từng nhiều lần căn dặn con cháu “Học ăn học nói học gói học mở”, có thể thấy lời ăn tiếng nói trong cuộc sống có vai trò quan trọng như thế nào. Nếu ta vô tình nói ra một lời thiếu suy nghĩ kéo dài bảy giây, thì nó có thể khiến người nghe dằn vặt suy nghĩ tận 7 ngày hoặc nhiều hơn thế. Không kể có những lời nói ta thốt ra khi trong cơn thịnh nộ, trong lúc bị cảm xúc chi phối thường khiến những người đối diện bị tổn thương sâu sắc. Một con dao cứa vào da thịt chưa chắc đã khiến người ta chết, nhưng một lời nói cay nghiệt cắt vào tim thì có thể khiến họ chết bất cứ lúc nào. Và khi đã khiến ai đó đau đớn, tổn thương thậm chí là chết đi chúng ta có thể xin lỗi hay rút lại lời của mình nữa hay không? Câu trả lời cả tôi và bạn đều biết rõ. Vậy nên câu tục ngữ “Lời nói chẳng mất tiền mua/Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau” vô cùng chí lý và sâu sắc. Một lời khen, một lời tán dương có thể khiến con người ta trở nên phấn chấn và hạnh phúc, một lời nói có cân nhắc trước sau cũng khiến người nghe được hài lòng đẹp ý, mối quan hệ giữa người và người trở nên gắn bó và đoàn kết hơn. Lời nói là đặc ân tạo hóa đã trao tặng cho con người, cách nói cũng thể hiện tầm hiểu biết, sự thông tuệ và tính cách của mỗi cá nhân và cách nói chuyện sẽ quyết định đến 80% thiện cảm của người đối diện dành cho bạn. Vì vậy việc cân nhắc và suy nghĩ trước khi nói sẽ thể hiện được phong cách sống và tầm nhìn của bạn, hãy cố gắng đừng nói ra những lời chân thành và tốt đẹp.

Còn cơ hội, thực tế rằng nó như một bước đệm để con người chạm đến với lý tưởng ước mơ và giới hạn của bản thân. Mỗi chúng ta không thể gặp quá nhiều cơ hội trong đời và cơ hội cũng không lặp lại hoàn toàn ở những thời điểm khác nhau bao giờ. Vậy nên nếu chúng ta buông tay không đón nhận cơ hội thì mặc nhiên rằng chúng ta đã vĩnh viễn mất đi nó. Dĩ nhiên rằng cơ hội ở đây không chỉ bao gồm nội dung mà nó còn bao gồm cả hoàn cảnh, chúng ta có thể tình cờ gặp lại cơ hội đó thế nhưng tại thời gian đó chúng ta đã có nhiều thay đổi, cơ hội này đã không còn là cái mà ta mong muốn ban đầu nữa. Tôi lấy ví dụ năm nay bạn có cơ hội đi Pháp du học, thế nhưng bạn không muốn đi, năm sau bạn lại có cơ hội đi tiếp, nhưng rõ ràng rằng cơ hội ở mỗi thời điểm là hoàn toàn khác nhau, qua một năm bạn già đi một tuổi, lãng phí mất một năm, và thực sự chúng ta đã đánh mất cơ hội được đi du học sớm hơn, được tiếp thu kiến thức sớm hơn. Tương tự có lẽ chúng ta cũng đã từng bỏ qua rất nhiều cơ hội, ví như một sinh viên bỏ qua cơ hội làm khóa luận tốt nghiệp, một người đàn ông bỏ qua cơ hội tỏ tình với cô gái mà anh ấy yêu, một người con bỏ qua cơ hội về nhà với mẹ dịp Tết, một cậu bé bỏ qua cơ hội thi học sinh giỏi cấp thành phố,… Mỗi một đời người đều đã từng bỏ qua rất rất nhiều cơ hội, thế nhưng không phải việc lựa chọn bỏ qua nào cũng là sai lầm và để lại nuối tiếc, mà có khi nó lại là bước đệm để sản sinh những cơ hội tuyệt vời khác. Tôi chỉ muốn nói rằng mỗi chúng ta cần suy nghĩ thật thận trọng mỗi khi quyết định từ chối một cơ hội nào đó, chúng ta cần làm một phép toán cân đo lợi hại của việc từ bỏ. Đừng vô trách nhiệm với cuộc đời mình, đừng để cơ hội trôi tuột khỏi tầm tay khi ta thực sự cần nó, mà hãy tìm mọi cách để giữ chặt nó trong tầm tay nhé các bạn.

Đó là tất cả những gì tôi suy nghĩ về ba thứ qua đi rồi sẽ không thể lấy lại được. Thực tế còn rất rất nhiều điều đã mất đi chúng ta cũng không thể tìm được, nhưng thời gian, lời nói và cơ hội là những thứ mà con người thường xuyên lơ đễnh, không đặt vào trong tầm suy nghĩ, dẫn tới những tiếc nuối không đáng có sau này. Tôi tin rằng sau bài này các bạn sẽ phần nào hiểu được tầm quan trọng của ba yếu tố trên và có cách thức điều chỉnh phù hợp để có một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Sau khi tìm hiểu xong nội dung bài Suy nghĩ về ý kiến Có 3 điều nếu qua đi sẽ không lấy lại được: Thời gian, lời nói và cơ hội, các em có thể tham khảo thêm một số bài văn hay lớp 12 khác như: Suy nghĩ về câu nói: Không có cái hại nào lớn bằng không chịu sửa mình, Suy nghĩ về câu nói: Khó khăn hôm qua nhào nặn nên con người bạn hôm nay, Suy nghĩ về câu nói: Đam mê học hỏi là niềm đam mê không bao giờ phản bội con người, Suy nghĩ về câu nói: Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được…

Bản quyền bài viết thuộc trường trung học phổ thông Sóc Trăng. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận.
Nguồn chia sẻ: Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng (thptsoctrang.edu.vn)

Nguyễn Thị Hương Thủy

Cô giáo Nguyễn Thị Hương Thủy tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Hà Nội và hiện đang tham gia giảng dạy môn Ngữ Văn tại trường THPT Chu Văn An. Cô có 20 năm kinh nghiệm giảng dạy, dẫn dắt nhiều thế hệ học sinh đạt những thành tích cao và đặt chân vào các trường đại học danh tiếng. Cô gặt hái được rất nhiều thành công trong sự nghiệp: giải Nhì trong cuộc thi giáo viên giỏi do thành phố Hà Nội tổ chức, tham gia giảng dạy đội tuyển Học sinh giỏi Quốc gia.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button