Đề bài: Thuyết minh về sông Hương
Thuyết minh về sông Hương
I. Dàn ýThuyết minh về sông Hương (Chuẩn)
1. Mở bài:
– Giới thiệu về sông Hương
2. Thân bài:
a. Vị trí địa lý:
– Nằm trọn trong đất cố đô Huế, gồm hai nguồn là Tả Trạch và Hữu Trạch.
– Bắt nguồn từ dãy Trường Sơn, chảy qua vườn quốc gia Bạch Mã
– Chảy qua nhiều làng mạc như Kim Long, Nguyệt Biều, …
b. Giai thoại về cái tên:
– Được gọi với nhiều cái tên khác nhau ở mỗi thời kì:
+ Trong “Dư địa chí” (1435) – Nguyễn Trãi: có tên sông Linh
+ Trong “Ô châu cận lục” – Dương Văn An (1555): Kim Trà đại giang.
+ Trong “Phủ biên tạp lục” – Lê Quý Đôn: sông Hương Trà.
+ Ngoài ra còn tên sông Yên Lục, Lô Dung, …
+ Năm 1469, Đoan quốc công Nguyễn Hoàng trấn thủ Thuận Hoá (Huế ngày nay), đổi tên một huyện tên Kim Trà thành Hương Trà và cái tên sông Hương có thể có từ đó.
+ Giai thoại khác: Sông Hương chảy qua nơi có loài cây “thạch xương bồ” nên nước có mùi thơm, nên gọi là sông Hương.
c. Vai trò của sông Hương với người dân Huế:
– Là nguồn cung cấp nước dồi dào, nguồn thuỷ sản
– Cung cấp lượng phù sa lớn, bồi đắp hai bên bờ.
– Là địa điểm thu hút khách du lịch bật nhất ở Huế.
d. Sông Hương trong văn hoá, nghệ thuật:
– Lễ hội đua thuyền trên sông Hương là nét văn hoá của Huế.
– Là nguồn cảm hứng dạt dào của những nhà thơ, nhà văn, nhạc sĩ
3. Kết bài:
Cảm nghĩ về sông Hương.
II. Bài văn mẫuThuyết minh về sông Hương (Chuẩn)
Nhắc về thành phố Huế, người ta không chỉ nhớ về một nơi đã từng là mảnh đất cố đô với những lăng tẩm, đền đài, với ngọ môn mang oai linh một thời mà còn nhớ tới một dòng sông với cái tên rất đỗi thơ mộng – sông Hương. Sông Hương đã trở thành một phần của xứ Huế, một phần của con người nơi chốn này.
Huế không chỉ có mình sông Hương chảy qua, thế nhưng, sông Hương lại dường như là con sông duy nhất ôm trọn cả thành phố Huế vào lòng. Về mặt địa lý, sông Hương dài hơn 30km (tính từ ngã ba Bằng Lăng) với diện tích lưu vực lên tới 2.830 km2. Sông Hương bao gồm hai nguồn chính là Tả Trạch và Hữu Trạch. Cả hai đều bắt nguồn từ dãy Trường Sơn hùng vĩ. Từ trên cao đổ xuống, sông Hương chảy quanh co qua những dãy núi cao, xuyên qua vườn quốc gia Bạch Mã, xuyên qua những khu rừng nhiệt đới để đến với kinh thành Huế mộng mơ. Đến với Huế, nó chảy chậm, xuyên qua vô số những làng mạc như Vỹ Dạ, Nguyệt Biều, Kim Long, Đông Ba, …
Nhắc tới sông Hương, nhiều người cũng không khỏi băn khoăn về cái tên mang đầy hương sắc đó? Không phải là tên một địa danh mà nó chảy qua, không phải một màu sắc mà nó vẫn mang trên mình, cái tên sông Hương đặc biệt gây ấn tượng với người nghe. Vậy tại sao con sông chảy qua kinh thành Huế xưa kia lại có cái tên độc đáo như thế? Quay trở lại những năm 1435, thế kỉ XV, trong cuốn sách “Dư địa chí” của danh nhân văn hoá thế giới – Nguyễn Trãi, ông gọi con sông chảy qua đất cố đô là sông Linh. Tới năm 1555, hơn một trăm năm sau, trong cuốn “Ô châu cân lục” của Dương Văn An lại gọi nó là Kim trà đại giang tức là con sông cái Kim Trà. Còn danh nhân văn hoá Lê Quý Đôn lại gọi con sông Hương với cái tên sông Hương Trà (Hương Trà nguyên) trong cuốn “Phủ biên tạp lục) của mình. Ngoài ra, người ta còn gọi sông Hương bằng những cái tên khác như sông Yên Lục, sông Dinh, sông Lô Dung,… Có thể nói, ở mỗi thời kì, sông Hương lại có cho mình một cái tên mỹ miều khác biệt.
Thế nhưng, có người cho rằng, cái tên sông Hương đã khởi nguồn từ những năm 1469, dưới thời vua Lê Thánh Tông, ở phủ Thiệu Phong thuộc Thừa Tuyên, Thuận Hoá (nay là Thừa Thiên Huế) có một huyện mang tên Kim Trà. Đến năm 1558, khi Đoan quốc công Nguyễn Hoàng vào trấn thủ Thuận Hoá, đổi Kim Trà thành Hương Trà. Và có lẽ cũng từ ấy, dòng sông chảy qua huyện Hương Trà mang cái tên sông Hương cho tới tận ngày nay.
Nhưng những người dân bản địa của Huế lại cho rằng, vốn dĩ dòng sông Hương mang cái tên đặc biệt như thế là bởi vì dòng sông này mang một hương thơm kì lạ. Tương truyền khi sông Hương uốn khúc quanh co qua những dãy núi rừng sâu thăm thẳm, nó đã chảy qua nơi mọc của loài cây mang tên “thạch xương bồ”. Đây là một loài cây có vị thảo, có mùi thơm, mọc hai bên bờ của dòng nước. Và khi nước chảy qua, dòng nước đã mang cả hương thơm của loài cây này. Chính vì thế, người dân ở đây đã gọi dòng sông ấy là sông Hương với ngụ ý hương thơm của cỏ cây.
Có thể nói rằng, chỉ với cái tên thôi, sông Hương đã biết bao những giai thoại đầy những màu sắc cổ tích kì ảo. Sông Hương đến với Huế, với con người nơi đây không chỉ đem lại những câu chuyện huyền bí mà còn đem lại cho họ những lợi ích to lớn vô cùng.
Sông Hương là nguồn bồi đắp phù sa lớn và màu mỡ nhất cho mảnh đất cố đô. Nó là nơi khởi nguồn cho hệ thống nông nghiệp, cung cấp nguồn nước tưới tiêu dồi dào cho con người nơi đây trồng trọt. Những vườn cây xum xuê, trĩu quả bên bờ của sông Hương, những rặng cây xanh mướt là có thể thấy, sông Hương đã mang lại cho con người nơi đây nguồn phù sa màu mỡ đến nhường nào! Thế nhưng, sông Hương cũng đôi khi đem tới cho Huế những phút giây đầy giận dữ và cuồng nộ mà điển hình là trận lũ năm 1999. Dòng nước sông Hương đã cuốn đi cây cối, làng mạc, làm gián đoạn liên lạc của nhiều gia đình, làm phố xã trở thành những biển nước mênh mông.
Thế nhưng, vốn dĩ sông Hương là người con gái hiền lành chứa đầy nữ tính. Bởi qua đi những phút giây hung dữ, sông Hương lại hiền hoà, hoà mình vào với con người xứ Huế. Sông Hương là một trong những điểm thu hút du lịch nhiều nhất của thành phố này. Ai bước chân tới Huế cũng đều muốn một lần được trải nghiệm cảm giác nghe ca Huế trên bồng bềnh sóng nước của sông Hương, để tận hưởng những phút giây thư thả nhất của cuộc đời con người. Hay cảm giác đứng trên cầu Trường Tiền ngắm những gợn sóng lăn tăn trên mặt sông Hương thơ mộng. Tất cả những điều đó là những điểm thu hút cực kì lớn của sông Hương, mang lại nguồn thu nhập cũng như niềm tự hào của con người nơi đây.
Không chỉ vậy, sông Hương còn đem lại cho người dân xứ Huế niềm tự hào khi con sông quê hương của họ trở thành những biểu tượng của nghệ thuật, văn hoá mà mỗi khi nhắc tới mảnh đất cố đô, người ta đều bất chợt nhắc đến trong vô thức. Sông Hương là nguồn cảm hứng vô tận cho các nhạc sĩ, những thi nhân khi họ đặt chân tới đây. Chúng ta có thể kể tới bài hát “tiếng sông Hương” của nhạc sĩ Phạm Đình Chương, hay nhà thơ Tố Hữu cũng đã có một bài thơ ca ngợi con sông Hương xinh đẹp này:
“Trên dòng Hương Giang
Em buông mái chèo
Trời trong veo
Nước trong veo
Em buông mái chèo
Trên dòng Hương Giang”
Và dòng Hương giang cũng thấp thoáng xuất hiện trong tác phẩm để đời của nhà thơ Hàn Mặc Tử – Đây thôn Vĩ Dạ:
“Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?”
Sông Hương chính là biểu tượng của Huế, cùng với cầu Trường Tiền, những lăng tẩm, đền đài, đó là những giá trị văn hoá mà Huế đã, đang và sẽ lưu giữ tới muôn đời. Những người dân Huế hãy luôn bảo vệ con sông quê hương mình để nó sẽ mãi là con sông Hương thơm ngát trong lòng mọi người dân Việt Nam.
—————–Tổng kết——————
Nếu có cơ hội, bạn hãy một lần đến Huế để chiêm ngưỡng vẻ đẹp dịu dàng của sông Hương. Và cũng để thăm thú những thành phố xung quanh Huế như Hội An, Đà Nẵng, … Đó đều là những thành phố tuyệt vời! Còn nếu chưa có cơ hội đến thăm, hãy tìm hiểu những thành phố đó thông qua các bài viết hay như Thuyết minh cầu Rồng Đà Nẵng, Thuyết minh về cố đô Huế, Thuyết minh về Quảng trường Ba Đình, Thuyết minh về di tích lịch sử ngục Kon Tum để biết thêm về những thành phố tươi đẹp này nhé!