Lớp 6

Tả khu chợ mà em biết

Đề bài: Tả khu chợ mà em biết

ta khu cho ma em biet

Tả khu chợ mà em biết

I. Dàn ýTả khu chợ mà em biết

1. Mở bài

Giới thiệu về một khu chợ mà em biết, có thể là khu chợ gần nhà em, khu chợ nổi tiếng, khu chợ em đã từng đi cùng mẹ.

2. Thân bài

– Tả quang cảnh khu chợ
+ Bãi gửi xe chật kín
+ Đông đúc người qua lại
+ Hàng quán bày ra la liệt trên bàn dưới đất
+ Sặc sỡ các màu sắc
– Tả không khí khu chợ
+ Ồn ào, náo nhiệt và tấp nập
+ Trẻ em chạy nhảy nô đùa
– Tả cảnh mua bán trong chợ
+ Kể một số mặt hàng được bán trong chợ
+ Cách mọi người chào mời mua hàng và mặc cả, trả giá
– Một số hoạt động khác trong khu chợ
+ Ăn uống, trò chuyện

3. Kết bài

Cảm nghĩ của em về khu chợ đó

II. Bài văn mẫuTả khu chợ mà em biết

1. Tả khu chợ mà em biết, mẫu số 1:

Một trong những kỉ niệm cũng như là trải nghiệm đáng nhớ nhất của tuổi thơ em đó là được đi một phiên chợ quê, khu chợ quê em hiện lên với vẻ đẹp mộc mạc, đơn sơ bình dị, và đặc biệt 1 tháng chỉ họp chợ vào một số ngày cố định.

Hôm đó là ngày rằm cũng là phiên chợ chính của khu chợ ở xã em, mới 6 giờ sáng nhưng mọi người đã đổ về chợ rất đông, bãi gửi xe đã chật chỗ chủ yếu là xe đạp, xe máy rất ít vì các bà các bác thường đi bộ. Khu chợ nhỏ khá cũ kĩ và chật chội, ngay từ cổng chợ các hàng đã bày ra la liệt trên mặt đất, những hàng giày dép, dao thớt rồi cuốc, liềm được bày trên tấm bạt, các hàng rau củ quả sạch sẽ hơn được bày trên tấm phản, toàn rau củ tươi ngon sạch của nhà làm ra ăn không hết thì đem đi bán. Trong khu chợ này chỉ có hàng bán thịt và bán đồ ăn là được bày trên bàn cao ráo, sạch sẽ. Mọi người ở quê đi chợ rất gọn nhẹ, chỉ cần một chiếc làn nhựa là có thể đựng vô số thứ, rất hạn chế sử dụng túi nilon, vừa tiện lợi lại vừa bảo vệ môi trường. Ở quê cái gì cũng rẻ mà lại thật, chẳng lo hàng giả, thịt tiêm hoá chất hay rau phun thuốc kích thích, mọi người mua bán rất vui vẻ, dễ mua dễ bán. Tuy nhiên nếu đi chợ ở quê mà đi muộn thì sẽ chẳng còn gì để mua vì hàng hoá ít lại mở rất sớm nên bắt buộc phải đi sớm nếu muốn mua được hàng.

Em rất thích đi chợ ở quê, mọi người rất thân thiện, dù chẳng quen biết vẫn hỏi thăm nhau và trêu đùa vui vẻ, cảm giác thật gần gũi, thanh bình yên ả.

2. Tả khu chợ mà em biết, mẫu số 2:

Dịp nghỉ hè vừa rồi em rời xa thành phố chật chội để về nơi làng quê thăm ông bà ngoại, điều em ấn tượng nhất ở nơi đây chính là chợ Nan – một khu chợ nông thôn dân dã, bình dị khác xa so với những siêu thị, trung tâm thương mại trên thành phố.

Thật bất ngờ khi khu chợ Nan đa số được họp ngoài trời, chỉ có 2 dãy nhà nhỏ dựng lên nhưng đó là quá ít cho người bán hàng và các mặt hàng ở chợ. Mọi người đành bày hàng hoá ra giữa trời chẳng có gì che chắn, lỡ có mưa đành chạy hàng về nhà. Ấy thế mà khu chợ lại đông đúc nhộn nhịp đến lạ thường, người đi bộ, đi xe đạp cả xe máy chen nhau qua lại trong chợ như mắc cửi. Khu chợ tuy nhỏ nhưng cũng rất đa dạng và phong phú các loại hàng, từ đồ điện gia dụng đến thực phẩm tươi sống, quần áo giày dép,… nói chung là không thiếu thứ gì. Những tấm bạt xanh đỏ được trải ra trên nền đất bày những thứ rau trên đó, mỗi mớ rau lại được bó bằng sợi rơm, dây chuối hoặc nan tre, rất nhỏ gọn lại chắc chắn. Đến khu chợ này bạn sẽ được mua cá tươi vẫn bơi trong nước, gà vẫn nhốt trong lồng chứ không phải mua hàng đông lạnh đóng đá như trong siêu thị. Mọi người đi chợ Nan vừa là để mua thức ăn trong ngày vừa là để ăn sáng, đa số người dân đều ra chợ ăn sáng, món quà sáng rất ngon – bổ – rẻ là bát bún cá chỉ từ 5 nghìn đồng, ở thành phố một bát bún rẻ chắc cũng 15 nghìn rồi. Chợ vãn người cũng là lúc hàng hoá bán gần hết, chỗ nào dọn hàng là chỗ ấy dọn rác, khu chợ lại sạch sẽ chờ đến phiên chợ tiếp theo.

Em chưa từng nghĩ đi chợ lại vui và thú vị như thế cho đến khi em được đi chợ ở quê, khu chợ quê đơn sơ mộc mạc và giản dị đã mang lại cho em bao điều hay, mới lạ và bổ ích.

3. Tả khu chợ mà em biết, mẫu số 3:

Lần đầu tiên được ra Hà Nội cùng chị gái em rất thích thú và ngắm nghía mọi thứ, em đi qua những con phố nơi có những ngôi nhà san sát nhau rồi ngước lên nhìn những tòa nhà cao chọc trời. Em thích nhất là được đi chợ Đồng Xuân, đây là một khu chợ lớn nhất cũng như đa dạng, phong phú nhất của Hà Nội.

Theo em được biết chợ Đồng Xuân không chỉ là một khu chợ lớn ở Hà Nội mà nó còn nằm trên chính mảnh đất phố cổ Hà Nội với tuổi đời hàng trăm năm, quy mô của chợ Đồng Xuân rất rộng lại được xây dựng rất chắc chắn, sạch đẹp. Chợ Đồng Xuân mang dáng dấp của lối kiến trúc cổ từ thời Pháp với 5 vòm cửa và 5 nhà cầu, mặt tiền cổng chợ được kiến trúc hình tam giác lỗ chỗ như tổ ong và được lợp mái tôn, bên trên có gắn dòng chữ rất to “Chợ Đồng Xuân”. Bên trong chợ Đồng Xuân rất đa dạng và phong phú các chủng loại mặt hàng khác nhau, sự đa dạng đó là do khu chợ này chủ yếu bán buôn, thương nhân chủ yếu tới đây để mua buôn về bán lẻ. Khu chợ có 3 tầng, tầng trệt, tầng hai và tầng 3, theo đó mỗi khu vực lại được quy định bán những mặt hàng nhất định, ví dụ như tầng trệt bán giày dép, quần áo, đồ điện tử, tầng 2 bán vải vóc, tầng 3 bán đồ trẻ em. Chợ Đồng Xuân lúc nào cũng đông đúc, náo nhiệt, mọi hoạt động trao đổi mua bán đều diễn ra nhanh chóng vì giá cả của chợ này rất hợp lý, khách rất dễ mua, những hàng quán bán đồ ăn cũng nhộn nhịp không kém, em đã được ăn món chè bưởi rất ngon tại chợ Đồng Xuân.

Chuyến đi tham quan chợ Đồng Xuân sẽ mãi là một kỉ niệm khó quên đối với em, em hy vọng sẽ có nhiều dịp để được quay lại khu chợ sầm uất, náo nhiệt này.

Nguyễn Thị Hương Thủy

Cô giáo Nguyễn Thị Hương Thủy tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Hà Nội và hiện đang tham gia giảng dạy môn Ngữ Văn tại trường THPT Chu Văn An. Cô có 20 năm kinh nghiệm giảng dạy, dẫn dắt nhiều thế hệ học sinh đạt những thành tích cao và đặt chân vào các trường đại học danh tiếng. Cô gặt hái được rất nhiều thành công trong sự nghiệp: giải Nhì trong cuộc thi giáo viên giỏi do thành phố Hà Nội tổ chức, tham gia giảng dạy đội tuyển Học sinh giỏi Quốc gia.
Back to top button