Đề bài: Nghị luận câu tục ngữ Tốt gỗ hơn tốt nước sơn
Nghị luận câu tục ngữ Tốt gỗ hơn tốt nước sơn
I. Dàn ýNghị luận câu tục ngữ Tốt gỗ hơn tốt nước sơn (Chuẩn)
1. Mở bài
– Dẫn vào vấn đề.
2. Thân bài
a. Giải thích câu tục ngữ:
– Nghĩa đen: Khi đánh giá đồ gỗ người ta chú ý vào chất gỗ nhiều hơn thay vì nước sơn.
– Nghĩa bóng: Đánh giá cao những con người có tâm hồn đẹp hơn là những người chỉ được cái vẻ bề ngoài xinh xắn nhưng không có nội hàm, không có cốt cách.
→ Mục đích chính của câu tục ngữ là khuyên răn con người nên chú ý làm giàu, trân trọng những vẻ đẹp từ sâu thẳm bên trong, những giá trị liên quan đến phẩm chất đạo đức, trí tuệ.
b. Định nghĩa:
* Vẻ đẹp bên ngoài:
– Là những đặc điểm nổi bật bề ngoài của con người phù hợp với những tiêu chuẩn thẩm mỹ chung (mắt bồ câu, mặt trái xoan, mũi dọc dừa, môi trái tim, lông mày lá liễu, da trắng, dáng chuẩn).
– Từ xưa đến nay ngoại hình vẫn luôn giữ một vị trí quan trọng trong cuộc sống của con người, người có vẻ bề ngoài nổi bật thường được ưu ái hơn. Không chỉ vậy người ý thức được ngoại hình của mình lại càng trở nên tự tin, yêu đời, phấn đấu hơn trong cuộc sống.
* Vẻ đẹp bên trong:
– Không nhận thấy ngay từ lần đầu tiếp xúc, bao gồm những những giá trị đạo đức, nhân phẩm cao đẹp như lòng bao dung, nhân hậu, tính trung thực, lòng tự trọng, sự dũng cảm, kiên trì, lòng yêu nước,… Là vẻ đẹp của một tâm hồn giàu tri thức, trí tuệ, biết lắng nghe, biết thấu hiểu, biết trân trọng những gì đang có, biết cố gắng nỗ lực hoàn thiện bản thân.
– Bền vững theo thời gian, quan trọng đối với mỗi cá nhân, nó quyết định vị trí, vai trò của con người trong cộng đồng, trong xã hội, quyết định xem con người đó liệu có thành công, có một cuộc sống, ý nghĩa và hạnh phúc hay không.
c. Bàn luận:
– Dù là ngoại hình hay tính cách thì đối với một con người trong xã hội đều rất quan trọng, chúng ta không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá họ là xấu hay đẹp.
– Vẻ đẹp của con người phải tổng hòa cả hai yếu tố trên.
– Một con người có vẻ ngoài xuất sắc, vô cùng ưa nhìn thế nhưng lại mang một tâm địa rắn rết, ích kỷ, thì chung quy cũng không phải người tốt lành. Trái lại những con người cha sinh mẹ đẻ không cho họ một ngoại hình ưa nhìn nhưng họ lại có trái tim, nhân hậu, lương thiện, biết yêu thương con người, biết phấn đấu và nỗ lực thì tôi tin rằng chắc chắn họ sẽ được nhiều người yêu quý và có một cuộc sống hạnh phúc.
– Tuy nhiên bản thân mỗi chúng ta phải biết nỗ lực hằng ngày, nếu không có ngoại hình đẹp thì phải biết cải thiện, biết tự làm đẹp cho mình, đừng tự ti, chán nản hay buồn rầu vì điều đó.
3. Kết bài
Nêu suy nghĩ cá nhân.
II. Bài văn mẫuNghị luận câu tục ngữ Tốt gỗ hơn tốt nước sơn (Chuẩn)
Xã hội ngày càng phát triển, tam quan của con người và các nhận thức về hình thái thẩm mỹ đã có rất nhiều thay đổi so với trước đây. Chúng ta đều biết rất rõ ràng đã qua rồi cái thời ăn chắc mặc bền, cơm no áo ấm là có thể thỏa mãn con người, tất cả chúng ta đều bắt đầu có ý thức đầu tư vào một cuộc sống đầy đủ tiện nghi, trong đó việc đầu tư vào nâng cao giá trị của bản thân, đặc biệt là việc chăm chút cho ngoại hình ngày càng được xem trọng. Có đôi khi người ta còn chú ý đến ngoại hình một cách quá mức, thậm chí là bỏ qua việc chăm chút cho trí tuệ, nhân phẩm và các giá trị khác, điều đó làm dấy lên các quan ngại về tầm quan trọng của ngoại hình trong thời buổi hiện tại, liệu có phải xấu xí sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi, và xinh đẹp thì sẽ có một cuộc đời thuận lợi? Liệu câu nói “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” mà ông bà ta vẫn thường hay nói có còn giữ nguyên giá trị?
Trước hết nói về câu tục ngữ “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” này, ý muốn nói rằng khi người ta nhận định một thứ gì đó làm bằng gỗ người ta sẽ chú ý đến chất gỗ, thớ gỗ hơn là nhìn nhận nước sơn, màu sắc trang trí ở bên ngoài. Cũng có nghĩa rằng một thứ đồ làm bằng các loại gỗ quý như lim, sưa, trắc, gụ,… dù màu sắc không hề bắt mắt những vẫn được đánh giá cao hơn hàng nghìn lần so với thứ đồ làm bằng loại gỗ tạp nham, mục rỗng mà được sơn sửa đẹp đẽ, thứ chỉ lừa được những kẻ tay mơ, ham vẻ bề ngoài. Khi nói về phẩm chất của con người, câu tục ngữ nhấn mạnh tầm quan trọng của những vẻ đẹp, phẩm chất, tính cách và thế giới nội tâm của mỗi cá nhân. Đánh giá cao những con người có tâm hồn đẹp hơn là những người chỉ được cái vẻ bề ngoài xinh xắn nhưng không có nội hàm, không có cốt cách. Mục đích chính của câu tục ngữ là khuyên răn con người nên chú ý làm giàu, trân trọng những vẻ đẹp từ sâu thẳm bên trong, những giá trị liên quan đến phẩm chất đạo đức, trí tuệ. Đừng chỉ chăm chuốt vẻ bề ngoài cho thật lộng lẫy nhưng bên trong thì trống rỗng như một cái vỏ xinh đẹp mà không có nhiều ý nghĩa.
Trước hết định nghĩa về vẻ đẹp bên ngoài, tức là những đặc điểm nổi bật bề ngoài mà chỉ cần nhìn vào là chúng ta đã có thể nhận biết. Dĩ nhiên đẹp hay xấu thì mỗi người có một cách nhìn nhận nhưng ở một góc độ nào đó vẻ bề ngoài thường được đánh giá bằng các tiêu chí chung. Ví như mắt bồ câu, mặt trái xoan, mũi dọc dừa, môi trái tim, lông mày lá liễu, da trắng, dáng chuẩn là những tiêu chuẩn tuyệt đối của vẻ đẹp con người đã có từ xa xưa. Ngày nay thì tiêu chuẩn của ngoại hình có phần thay đổi hơn rất nhiều nhưng cũng không quá xa rời với tiêu chuẩn cũ mà chỉ là cách tân thêm một chút. Vậy ngoại hình có quan trọng không? Tôi xin phép được khẳng định rằng ngoại hình rất quan trọng, từ xa xưa đã như vậy, những cô gái có vẻ ngoài xinh xắn thì thường được để ý, săn sóc nhiều hơn, nói chung chỉ còn hơi có duyên một chút là đã được ưu ái hơn rất nhiều. Đặc biệt trong thời buổi kinh tế thị trường, ngành dịch vụ chiếm ưu thế quan trọng, thị hiếu của khách hàng trong tất cả các khâu đều được đặt lên hàng đầu, thế nên việc có một đội ngũ nhân viên chỉn chu, bắt mắt cũng giúp doanh nghiệp thu hút khách hàng nhiều hơn. Bởi tâm lý chung của con người là yêu thích cái đẹp, thấy cái đẹp thì tâm trạng sẽ trở nên tốt hơn, thoải mái hơn. Đặc biệt việc có một ngoại hình tương đối cũng ảnh hưởng tương đối đến tính cách của con người, một người khi nhìn ra được lợi thế thu hút người khác của mình thì dần trở nên tự tin, vui vẻ và yêu đời hơn, từ đó họ lại càng có ý chí phấn đấu để tự khẳng định bản thân mình trong xã hội.
Đó là định nghĩa về vẻ đẹp ngoại hình, vậy thế nào là vẻ đẹp bên trong? Đã gọi là vẻ đẹp bên trong thì tức là những thứ mà bằng mắt thường chúng ta không thể nào đánh giá ngay từ lần đầu tiếp xúc, mà để nhìn nhận được rõ ràng thì chúng ta cần có một khoảng thời gian nhất định. Đó bao gồm những những giá trị đạo đức, nhân phẩm cao đẹp như lòng bao dung, nhân hậu, tính trung thực, lòng tự trọng, sự dũng cảm, kiên trì, lòng yêu nước,… Là vẻ đẹp của một tâm hồn giàu tri thức, trí tuệ, biết lắng nghe, biết thấu hiểu, biết trân trọng những gì đang có, biết cố gắng nỗ lực hoàn thiện bản thân. So với vẻ đẹp ngoại hình thì vẻ đẹp tâm hồn lại càng quan trọng đối với mỗi cá nhân, nó quyết định vị trí, vai trò của con người trong cộng đồng, trong xã hội, quyết định xem con người đó liệu có thành công, có một cuộc sống, ý nghĩa và hạnh phúc hay không. Hơn thế nữa, vẻ đẹp ngoại hình có thể tàn phai theo năm tháng, nhưng những vẻ đẹp đến từ bên trong con người thì chỉ có thể ngày một sáng rõ và tươi đẹp hơn theo thời gian, theo những trải nghiệm mà con người đã trải qua, gần như là một vẻ đẹp mang giá trị vĩnh cửu và vô giá, không một đồng tiền nào có thể mua được.
Đối với tôi dù là ngoại hình hay tính cách thì đối với một con người trong xã hội đều rất quan trọng, chúng ta không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá họ là xấu hay đẹp. Bởi vẻ đẹp của con người phải tổng hòa cả hai yếu tố trên. Một con người có vẻ ngoài xuất sắc, vô cùng ưa nhìn thế nhưng lại mang một tâm địa rắn rết, ích kỷ, ỷ lại vào bản thân có ngoại hình xinh đẹp liền không coi người khác ra gì, không có ý chí phấn đấu, luôn muốn nhận được những ưu đãi nhờ ngoại hình của mình thì chung quy cũng không phải người tốt lành. Trái lại có thể có những con người cha sinh mẹ đẻ không cho họ một nhan sắc tựa thiên tiên nhưng họ lại có tấm lòng tựa bồ tát, nhân hậu, lương thiện, biết yêu thương con người, biết phấn đấu và nỗ lực thì tôi tin rằng chắc chắn họ sẽ có một cuộc sống hạnh phúc. Tuy nhiên điều đó không phải là tuyệt đối, trong thời buổi hiện đại, tôi cũng không đánh giá cao những con người luôn tự ti, không chịu phấn đấu để chăm sóc ngoại hình vốn có khiếm khuyết của mình. Bởi đó là biểu hiện của sự tự ngược đãi, kém phát triển và không biết cầu tiến. Ngoại hình không đẹp ta có thể cải thiện dần theo năm tháng bằng cách ăn mặc chải chuốt hợp thời, đầu tư thêm thời gian vào để khiến bản thân mình trở nên duyên dáng hơn trong mắt những người xung quanh. Như vậy bạn vừa có ngoại hình dễ nhìn lại vừa có một tâm hồn đẹp, chẳng phải cuộc sống của bạn đang dần trở nên hoàn hảo hay sao? Còn những ai đã đẹp sẵn rồi thì cần chú ý chăm chút, đầu tư vào tâm hồn, mở mang kiến thức, giữ gìn và phát huy những phẩm cách tốt đẹp, giữ cho bản thân được cái thiên lương tốt đẹp. Dù là thế nào, thì cả ngoại hình và vẻ đẹp tâm hồn cũng nên sánh bước cùng nhau, đừng để bên trọng bên khinh vì suy cho cùng nó không hề có lợi.
Chốt lại, qua các phân tích thì tôi khẳng định rằng câu nói “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” của ông cha ta vẫn còn nguyên giá trị cho đến ngày hôm nay. Vẻ ngoài xấu có thể cải thiện bằng nhiều cách, đặc biệt là hiện tượng “tâm sinh tướng” tâm hồn đẹp thì ngoại hình cũng trở nên tươi sáng hơn. Còn nếu có một ngoại hình đẹp nhưng lòng dạ tiểu nhân, độc ác thì cũng khó lòng mà trở nên đẹp đẽ được, bởi nhân gian vẫn có câu “Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời” là vậy. Thế nhưng chúng ta nên hiểu rằng câu nói ấy không hề loại vẻ đẹp ngoại hình ra khỏi quan niệm thẩm mỹ của con người, mà nó nhằm khuyến khích con người chú ý hơn đến những giá trị nội tại bên trong, đồng thời cũng có những đầu tư đúng mực vào nét đẹp bên ngoài.
———————HẾT————————
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn là câu tục ngữ đề cao vẻ đẹp tâm hồn, phẩm chất ở con người, bên cạnh bàiNghị luận câu tục ngữ Tốt gỗ hơn tốt nước sơn, các em học sinh có thể tham khảo thêm một số bài nghị luận thuộc Bài văn hay lớp 9khác như:Nghị luận câu tục ngữ Đi cho biết đó biết đây…, Nghị luận về câu Ăn quả nhớ kẻ trồng cây, Nghị luận xã hội về câu tục ngữ có chí thì nên, Nghị luận về câu ca dao: Cầm vàng mà lội qua sông…