Đề bài: Hãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã đọc, nghe kể.
Bài văn mẫu Hãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã đọc, nghe kể
I. Dàn ý tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã đọc, nghe kể
1. Mở bài
Giới thiệu về nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em biết
+ Nhân vật ấy là ai?
+ Trong truyện nào?
+ Vì sao em biết đến nhân vật ấy? ( Được học, được nghe kể,..)
2. Thân bài
– Ngoại hình:
+ Lúc nào cũng đi ủng cao su, tau cầm một chiếc ô
+ Mặc chiếc áo bành tô ấm cốt tông dù mùa đông hay mùa hè
+ Mang theo nhiều vật dụng lỉnh kỉnh bên người
+ Đeo kính râm
– Hành động kì quặc:
+ Luôn sợ hãi cuộc sống
+ Ca ngợi quá khứ
+ Chỉ trích mọi người bằng thứ giáo điều cứng nhắc
+ Thường xuyên đến nhà người khác để dò xét, quan sát
+ Ở nhà lúc nào cũng đóng cửa then cài, phòng tối om
+ Lên án hành động đi xe đạp của một cô gái
3. Kết bài
Suy nghĩ của em về nhân vật
II. Bài văn mẫu Hãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã đọc, nghe kể
Năm nay tôi học lớp 6 còn chị gái tôi đã lên lớp 11, với sở thích đọc sách, đặc biệt sách văn học, nên tôi đã mượn sách Ngữ Văn của chị gái để đọc những câu chuyện thú vị trong ấy. Và cái tên Người trong bao đã lập tức thu hút ánh mắt của tôi, đọc truyện tôi rất ấn tượng và có nhiều suy nghĩ về nhân vật chính của câu chuyện đặc biệt này đó là Bê-li-cốp – một kẻ được đánh giá là dị hợm.
Bê-li-cốp là một giáo viên dạy tiếng Hy Lạp, ông ta khiến mọi người sợ hãi và xa lánh bởi cách cư xử và lối ăn mặc có phần kỳ quặc của mình. Câu chuyện không miêu tả rõ về ngoại hình của ông ta cao thấp mập ốm ra sao mà chỉ đề cập đến phong cách ăn mặc và lối sống của người đàn ông này. Ông ta có thói quen rất kỳ lạ, lúc nào cũng đi ủng cao su, tay cầm một chiếc ô và luôn mặc áo ành tô ấm cốt bông, bất chấp đó là mùa đông hay mùa hè. Hài hước hơn là hầu như mọi vật dụng của ông đều để ở trong bao, ô trong bao, đồng hồ quả lắc đựng trong bao bằng da hươu, đến cái dao gọt bút chì cũng được để trong bao, thật kỳ lạ. Và tưởng như cả con người ông ta cũng nằm trong một cái bao, một cái vỏ bọc kỳ quặc, chẳng ai có thể nhìn thấy rõ mặt Bê-li-cốp tròn méo ra sao, bởi ông ta luôn giấu khuôn mặt mình sau cái cổ áo được bẻ dựng đứng lên, đã thế ông ta còn đeo thêm kính râm để che luôn đi cái cửa sổ tâm hồn của mình. Cũng chẳng ai hiểu ông ta có bệnh gì mà cứ phải nhét bông gòn bịt kín tai chẳng khác gì người đẻ đang ở cữ, thậm chí chắc ông ta còn mắc thêm căn bệnh sợ ánh sáng khi cứ kéo mui xe ngựa lên bất kể thời tiết hôm ấy có đẹp thế nào.
Không những ngoại hình dị hợm mà cách đối nhân xử thế của ông ta cũng khiến mọi người cảm thấy e ngại. Bê-li-cốp luôn ca ngợi quá khứ, đề cao những cái gì không có thực và sẵn sàng xù lông nhím lên để chỉ trích tất cả những ai phản bác điều ấy bằng một thứ giáo điều cứng nhắc xưa cũ, khiến người khác phải câm nín, bởi ông ta chẳng khác nào một kẻ dở hơi, rỗi chuyện. Ông ta có một khái niệm lạ lùng về việc duy trì các mối quan hệ xã giao, Bê-li-cốp cho rằng việc đều đặn đến nhà người khác và ngồi im như một pho tượng là cách để duy trì mối quan hệ tốt nhất, ông ta không dám bắt chuyện mà cứ im lặng trong cái vỏ có vẻ “an toàn” của mình. Cứ tưởng ông ta chỉ “che chắn” cho bản thân khi ra đường nhưng không ngờ rằng ở nhà ông ta cũng như vậy, luôn đóng kín cửa, cài then, trùm chăn kín đầu, phòng thì tối om chật hẹp, chẳng gì nhà tù, nhưng Bê-li-cốp lại thấy thế là thoải mái và an toàn hơn cả.
Cứ tưởng cuộc đời Bê-li-cốp sẽ như vậy cho đến hết cuộc đời thế mà ông ta lại đem lòng yêu một cô gái, nhưng chính sự nhút nhát, sợ sệt mà ông ta không dám tỏ tình, thậm chí còn lên tiến chỉ trích người con gái mình yêu chỉ vì cô cưỡi xe đạp ngoài phố, bởi lẽ ông ta cho đấy là bông thả và không hợp với một giáo viên như cô. Cuối cùng cuộc đời bi kịch và hài hước của Bê-li-cốp đã khép lại bằng một tiếng cười lớn của cô gái hắn yêu, vì nỗi nhục nhã, xấu hổ hắn tự nghĩ ra, vì tình yêu vô vọng của hắn. Bê-li-cốp chết trong yên lặng, trong buồn bã, nhưng đấy lại chính là sự giải thoát cho ông ta.
Gấp lại trang sách, tôi bỗng cảm thấy cuộc đời con người sao lại có thể tăm tối đến thế, xã hội ấy đã làm gì mà khiến một thầy giáo người đáng lẽ sẽ đi khai sáng cho người khác lại trở thành một kẻ dị hợm, kỳ lạ và cuối cùng chết trong im lặng, một cái chết lãng xẹt, thậm chí cái chết của ông còn khiến khối kẻ mừng thầm như tiễn được một gánh nặng của thành phố.
———————HẾT———————–
Bên cạnh bàiHãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã đọc, nghe kể, các em có thể tham khảo thêm nhiều bài văn mẫu đặc sắc khác như:Tả cô Tấm trong truyện Tấm Cám, Tả nhân vật trong truyện mà em thích, Miêu tả ông Tiên những truyện cổ dân gian theo trí tưởng tượng của em, Hãy tưởng tượng và tả lại một nhân vật trong truyện Cô bé Lọ Lemđể có thêm nhiều gợi ý hay cho bài viết của mình.